Một lần nọ, Vova nằm mơ và thấy mình trở thành một ông hiệu trưởng. Trong một buổi nói chuyện với học sinh, ông nói:
– Các em phải biết một điều, đức là cái gốc của con người. Con người có thể thiếu tài nhưng không thể thiếu đức. Xã hội tồn tại được là nhờ vào cái gốc, tức là cái đức. Tài có thể ví như cái áo, đức ví như cái quần. Không mặc áo ở trần còn coi được, nhưng mặc áo mà chẳng mặc quần thì khó coi ghê lắm.

Xem thêm truyện khác:
- Trò chơi người lớn
- Trong giờ kể truyện
Vova và giấc mơ